Chúa Phục Sinh muốn hồn con hoán cải,
Biết quên mình phục vụ giữa tha nhân,
Biết sống trong tình huynh đệ chân thành,
Biết loan truyền Lời Ngài trong cuộc sống..
Biết..Chúa ơi..!Ngài muốn con can đảm,
Dấn thân mình theo lý tưởng tình yêu.
Nhưng tha thứ cho con,cuộc đời lắm sai lầm,
Con chưa đủ vững tin đi thoe Chúa...
Phục vụ anh em...!!Đó là điều con tâm niệm.
Nhưng con đâu hành động được một mình.
Tâm hồn con bao xấu xa và dơ bẩn.
Con như người mù không thấy ánh thái dương,
Như kẻ liệt trên đường tìm thầy thuốc.
Bởi tự sức mình chẳng tiến được một phân.....
Dù vậy,con luôn tin Chúa sẽ cho con sức mạnh,
Để sống,và sống mãi cho riêng Ngài.
Như Phanxicô - tổ phụ của chúng con,
Mộc mạc - đơn sơ dâng tâm hồn cho Chúa,
Để được nên như hoa huệ trinh khiết,
Như chim sẻ ngoài đồng mãi sáng trong....
Bài thơ nay do một người bạn của mình sáng tác...Mình mạn phép được sửa lại và đưa lên diễn đàn để mọi người cùng đọc và suy ngẫm....Có gì cần chỉnh sửa,mong mọi người nhiệt tình đóng góp ý kiến........
Chúc mọi sự tốt lành...........!!!
GOD BLESS YOU